Tại sao tôi ghét âm thanh của phim Blu-ray?

00:00, 11/04/2012

Đối với tiếng gấu choang choảng ở một bên - dám cược với phần đời ngắn ngủi khốn nạn còn lại - là tôi chẳng dám ý kiến gì cả. La Vie, một phần tất yếu của cuộc sống!



Nhưng đối với tiếng phim bluray, tôi ghét nó cực kỳ. Không phải là các nhà sản xuất phim đã viết và tạo ra những thứ âm thanh dở tệ, mà đó là cách họ thể hiện thứ âm thanh đó. Thử tưởng tượng, chúng ta đang xem một bộ phim với tiếng của nhân vật phản diện đang rít cái giọng khàn đục, đầy đe dọa và thấp, nhưng bất chợt âm thanh của máy bay gầm rú, tiếng súng đạn đủ để làm cho người xem giật cả... cửa mình (thỉnh thoảng còn bắn nước), và bạn sẽ phải vồ lấy chiếc remote chỉ để giảm âm lượng xuống một chút. Điều trớ trêu, sau đoạn cao trào lại đến đoạn đối thoại của các nhân vật, và bạn lại phải tăng âm lượng lên. Cứ như thế!






Tôi muốn âm thanh trong các bộ phim có sự chênh lệch về âm lượng không đáng kể, và tôi, gấu của tôi sẽ không bao giờ phải giật cái cửa mình hay chồm người ra phía trước để chộp lấy chiếc remote.



Hình như, các nhà sản xuất phim đang làm mọi thứ trở nên thái quá! Tại sao họ không học tập các nhà sản xuất âm nhạc để tạo ra những âm thanh hầu như không thay đổi nhưng vẫn đủ độ kích thích cảm xúc của người thưởng thức?



Hầu hết các receivers và sound bar hiện nay đều có "Chế độ Ban đêm" (Night mode) để làm phẳng âm lượng của các bộ phim. Một số receiver lại có công nghệ cân bằng âm lượng phức tạp hơn như Dolby Volume hay Audyssey Dynamic Volume, nhưng để sử dụng được bạn phải đào bới đống menu thiết lập để bật hoặc tắt chúng đi. Xui xẻo hơn nữa, hầu hết những công nghệ này đều là những anh chàng nhạc sĩ quê mùa, hoàn toàn không có khiếu âm nhạc và thường làm cho âm thanh của bộ phim tệ hại hơn. Do đó, đối với tôi, một chuyến phiêu diêu về ban đêm thường gắn liền với việc làm tròn bổn phận người chồng và bật một bộ phim yêu thích với mức âm lượng đủ cho thính giác nhạy bén của mình có thể cảm nhận. Thế là ok, qua đêm!



Một cách để chúng ta có thể giảm âm thanh của súng đạn nhưng vẫn nghe thấy được tiếng đối thoại của diễn viên đó là nâng âm lượng của kênh loa trung tâm lên. Sau đó bạn có thể lắng nghe âm thanh tổng thể thấp hơn hoặc tương đương với giọng nói của diễn viên (chiến lược này phù hợp cho các hệ thống có thể điều chỉnh âm lượng của các kênh loa qua remote). Ngoài ra, vào buổi đêm, nếu tôn trọng giấc mơ của đàn gấu trong nhà, bạn cũng có thể giảm mức âm trầm xuống hết cỡ.



Tuy nhiên, nguồn gốc của vấn đề vẫn nằm ở âm thanh của các bộ phim, chúng đã vượt qua mức chuẩn mà mọi người có thể cảm thấy đủ để thưởng thức trong không gian nhỏ. Những bộ phim với âm thanh như thế này sẽ chỉ phù hợp với rạp hát hay các không gian nghe nhìn cực lớn của các đại gia. Điều này có nghĩa là các nhà sản xuất phim nên tạo ra những sản phẩm riêng biệt và một trong số đó là âm lượng dễ chịu cho các phim Bluray hay DVD.



Hãy thử suy nghĩ một chút, phần lớn thời gian xem phim ở nhà của mọi người là vào ban đêm, tất nhiên một số người quá rảnh vẫn thường xem phim vào buổi ngày - nhưng với số lượng rất ít hoặc chỉ là những ngày nghỉ ngắn ngủi trong năm. Vậy tại sao lại không có một giải pháp âm thanh "Late Night" bên cạnh âm thanh thông thường để cho mọi người có thể lựa chọn.



Thêm vào âm thanh "Late Night" chắc chắn sẽ tốt hơn so với những thứ dùng để cân bằng âm lượng như Dolby Volume, Audyssey Dynamic Volume hay chiếc remote. Tuy nhiên, điểm yếu của chúng là có thể âm thanh sẽ không đủ chất lượng để làm cho một số người "phê ta mê" với tiếng súng đạn.



Dù sao đi nữa thì đó cũng chỉ là sở thích cá nhân hoang dại của tôi, còn đối với các bạn, có thể mọi thứ sẽ khác. Ok, chúng ta đang sống trong một thế giới tự do và mọi người hoàn toàn có thể lắng nghe ý kiến của nhau. Xin mời!



Theo symphoni (hdvietnam.com)