Nhà là nơi bắt đầu, nơi phát triển và nơi để trở về

10:35, 15/09/2021

“Nhà là nơi tôi bắt đầu hành trình, nơi tôi phát triển và là nơi để trở về. Hòa Bình chính là ngôi nhà thứ 2 của tôi”.

Chị Nguyễn Thị Hoa.

Tháng 9 mùa thu Hà Nội. Cứ mỗi dịp tháng 9 đến, trong tôi lại bồi hồi, xao xuyến. Biết bao kỷ niệm về “anh” Hòa Bình thân thương lại ùa về. Tôi bắt đầu gia nhập đại gia đình Hòa Bình vào tháng 10 năm 2010, tính đến nay đã 10 năm, cũng đã đủ lâu để có những giây phút thăng trầm cùng Hòa Bình. Với tôi, Tập đoàn Xây dựng Hòa Bình là nơi tôi gắn bó, cống hiến, là nơi chứng kiến quá nhiều ký ức vui buồn lẫn lộn, là ngôi nhà chung ấm áp, đầy tình yêu thương với những người anh chị em đồng nghiệp dễ mến.

Kể sao cho hết những ký ức thân thương mà tôi đã trải qua. Nhưng để nói đến kỉ niệm mà tôi nhớ nhất có lẽ là lần đầu tiên đi phỏng vấn tại Hòa Bình. Bởi thời đó “ngố tàu” lắm, tôi được hẹn lịch phỏng vấn vào lúc 16h, ấy thế mà lại nhớ… nhầm ngày! Khi chị Thư thuộc phòng Nhân sự gọi tới, tôi mới cuống cuồng lên, thật ngại quá. Tôi và chị hẹn lại thời gian vào lúc 19h, cũng ổn vì giờ đó tôi có thể sắp xếp. Nhưng tôi cũng không ngừng suy nghĩ sao công ty gì mà phỏng vấn muộn thế nhỉ. Đến nơi, tôi sững sờ luôn bởi đã 7h tối, hết giờ hành chính lâu rồi mà cả phòng dự thầu lúc đó vẫn làm việc hăng say. Từ lúc đó, tôi ấn tượng lắm, lại còn nghĩ công ty này nhiều việc, mọi người cống hiến hết sức mình, sau này sẽ phát triển lắm đây. Không ngờ sau 10 năm, Hòa Bình lại trở thành một Tập đoàn xây dựng lớn mạnh hàng đầu tại miền Bắc nói riêng và cả nước nói chung.

Còn có những kỉ niệm tôi cũng nhớ mãi trong quãng thời gian gắn bó với HBC. Nào là mấy anh chị em thức trắng đêm tại văn phòng để hoàn thành hồ sơ, nào là vài lần tôi đánh thức anh Trương Quang Nhật giữa đêm để chạy ra công ty duyệt thầu, hay khi sinh con, đến tận lúc lên bàn mổ mà vẫn còn í ới gọi điện thoại cho đồng nghiệp để hoàn thành nốt hồ sơ.

Nhiều người nói đùa tôi rằng: Là phụ nữ mà làm trong ngành xây dựng, liệu có cực, có khô khan quá không? Những lúc ấy, tôi chỉ mỉm cười và lắc đầu nhè nhẹ. Trong một công ty xây dựng, nơi đa phần là các anh em, phụ nữ hoàn toàn có thể giữ 1 trọng trách như cánh mày râu được, có thể không trực tiếp ra chiến trường để thi công, nhưng có thể đóng vai trò quan trọng trong các phòng ban hậu cần chủ chốt.

Nhưng phụ nữ là phe yếu, không ai có thể phủ nhận điều đó. Cũng có lúc tôi gặp khó khăn trong công việc. Những lúc như thế, tôi lại nhớ đến quãng thời gian 10 năm gắn bó với Hòa Bình, nhớ lại rằng mình đã cố gắng, nỗ lực ra sao và cứ thế, tôi lại mỉm cười vượt qua những chông gai, thử thách.

Năm 2020, tuy khó khăn nhiều lắm, nhưng Hòa Bình đã vươn lên trở thành Nhà thầu xây dựng dẫn đầu cả nước. Lúc ấy, tôi thấy thật tự hào khi Hòa Bình phát triển lớn mạnh, và còn tự hào hơn nữa vì tôi vẫn đang đồng hành trên con thuyền HBC trong suốt hơn 10 năm qua. Niềm vui lớn nhất của tôi khi gặp khách hàng là khi tôi giới thiệu năng lực công ty, họ nói: “Hòa Bình thì quá nổi tiếng rồi, em không cần giới thiệu đâu”. Lúc đó, tôi cảm thấy thật sự rất tự hào khi được may mắn là thành viên của Hòa Bình. Thương hiệu của Hòa Bình cũng mang lại lợi thế nhất định trong việc đấu thầu, cũng là một trong những lý do để chủ đầu tư tin tưởng tiếp tục giao thêm các dự án cho Hòa Bình.

Tuy nhiên, “thành công không tự mãn, thất bại chớ nản lòng”, “thuyền to thì sóng to”, chúng ta không được chủ quan mà luôn luôn phải cải tiến đổi mới để không bị tụt hậu và luôn sáng tạo không ngừng để có thể vượt qua giai đoạn khó khăn này và trong tương lai. Năm nay Hòa Bình đã tròn 34 tuổi, tôi luôn tin tưởng vào sự phát triển của Tập đoàn, hy vọng Hòa Bình sẽ tiếp tục tạo ra những thành tựu lớn và phát triển vững mạnh trong tương lai. Chúc mừng sinh nhật Hòa Bình - gia đình thứ 2 của tôi!

Nguyễn Thị Hoa - Phó phòng Dự thầu - Thâm niên 10 năm