Kỷ niệm 50 năm Ngày Giải phóng hoàn toàn miền Nam thống nhất đất nước (30/4/1975 - 30/4/2025): Ta nhớ Bác Hồ kính yêu

08:08, 30/04/2025

Năm 2025, đất nước ta long trọng kỷ niệm 50 năm Ngày Giải phóng hoàn toàn miền Nam, thống nhất đất nước - sự kiện vĩ đại nhất của thế kỷ XX trong lịch sử dân tộc. Và trong giờ phút trọng đại ấy, chúng ta lại thành kính nhớ về Chủ tịch Hồ Chí Minh - vị cha già kính yêu của dân tộc, người đã dâng hiến trọn đời mình cho độc lập, tự do, thống nhất và hạnh phúc của nhân dân.

anh-1-1745969923.jpg

Bác Hồ với dũng sĩ miền Nam. Ảnh: Tư liệu

Ngày 30/4/1975 - bản hùng ca chói lọi của dân tộc Việt Nam

Chiến thắng 30/4/1975 không chỉ là mốc son rực rỡ nhất trong cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước, mà còn là ngày hội non sông sum họp một nhà sau hàng chục năm bị chia cắt.

Với nhân loại tiến bộ trên thế giới, đây là chiến thắng của lương tri và chính nghĩa. Với nhân dân Việt Nam, đó là thành quả của máu, nước mắt và ý chí sắt đá của hàng triệu con người nguyện “quyết tử cho Tổ quốc quyết sinh”, “... Chúng ta thà hy sinh tất cả, chứ nhất định không chịu mất nước, nhất định không chịu làm nô lệ …", như lời Bác Hồ nói.

Chiến dịch Hồ Chí Minh lịch sử đã khép lại 21 năm chia cắt hai miền Nam - Bắc, kết thúc hơn một thế kỷ bị đô hộ, mở ra kỷ nguyên độc lập - tự do - hạnh phúc cho dân tộc Việt Nam.

Trong niềm hân hoan ngày chiến thắng, người dân cả nước đều hát vang bài ca “Như có Bác trong ngày đại thắng” của nhạc sĩ Phạm Tuyên. Không phải ngẫu nhiên mà tên Bác được gọi lên đầu tiên trong giờ phút lịch sử ấy. Bởi chính Người là linh hồn của cuộc kháng chiến, là ngọn cờ quy tụ khối đại đoàn kết toàn dân tộc, là tấm gương sáng ngời về đạo đức, ý chí và khát vọng thống nhất non sông.

Khát vọng thống nhất đất nước - lý tưởng xuyên suốt cuộc đời Bác

Từ lúc ra đi tìm đường cứu nước năm 1911, khát vọng giải phóng dân tộc, giành độc lập cho Tổ quốc và thống nhất non sông đã nung nấu trong trái tim của người thanh niên Nguyễn Tất Thành. Hành trình hơn 30 năm bôn ba khắp năm châu bốn bể của Bác không gì khác ngoài lý tưởng cao cả: “Tôi muốn làm cho nước tôi được độc lập, dân tôi được tự do, đồng bào tôi ai cũng có cơm ăn áo mặc, ai cũng được học hành”. Đó là thông điệp Chủ tịch Hồ Chí Minh gửi đến quốc dân đồng bào mục đích phấn đấu suốt đời của mình là vì độc lập, tự do của dân tộc, ấm no, hạnh phúc của nhân dân. Người đã dành tất cả tình yêu thương cho đồng bào, đồng chí, cho già, trẻ, gái, trai, từ miền xuôi đến miền ngược, từ Bắc đến Nam... 

Trước tình thương vô hạn của Chủ tịch Hồ Chí Minh, nhà thơ Tố Hữu trân trọng viết: 

“Bác sống như trời đất của ta

Yêu từng ngọn lúa, mỗi nhành hoa

Tự do cho mỗi đời nô lệ

Sữa để em thơ, lụa tặng già”

(Bác ơi)

Từ thành công của Cách mạng Tháng Tám 1945 đến kháng chiến chống Pháp thắng lợi năm 1954, Bác luôn nhấn mạnh: hòa bình chỉ có giá trị khi đi đôi với độc lập, tự do, thống nhất, và, Chủ tịch Hồ Chí Minh - vị lãnh tụ thiên tài của dân tộc - đã khẳng định chân lý bất diệt: “Nước Việt Nam là một, dân tộc Việt Nam là một. Sông có thể cạn, núi có thể mòn, nhưng chân lý ấy không bao giờ thay đổi”.

Khi Hiệp định Genève năm 1954 được ký kết, đất nước tạm thời bị chia cắt. Bác Hồ đã cùng Trung ương Đảng lãnh đạo miền Bắc đi lên chủ nghĩa xã hội, làm hậu phương vững chắc cho miền Nam đấu tranh giải phóng. Cả nước nhất định tiến về một mối, đó không chỉ là chiến lược chính trị, mà còn là tâm nguyện cháy bỏng của Người.

Ngày 2/9/1969, Bác Hồ từ trần. Toàn dân tộc khóc thương trong đau đớn và tiếc thương vô hạn. Nhưng di chúc Người để lại đã trở thành kim chỉ nam cho mọi hành động của Đảng, quân và dân ta. Trong Di chúc, Bác viết: “Cuộc kháng chiến chống Mỹ có thể còn kéo dài, đồng bào ta còn phải hy sinh nhiều của, nhiều người. Dù sao chúng ta phải kiên quyết, kiên trì kháng chiến chống Mỹ cứu nước đến thắng lợi hoàn toàn... Miền Nam nhất định sẽ được giải phóng, Tổ quốc nhất định sẽ thống nhất”.

Di chúc của Bác đã thể hiện tư duy chiến lược, tầm nhìn xa của Chủ tịch Hồ Chí Minh. Trong thời điểm khó khăn, Người đã nhìn xa trông rộng, đặt niềm tin vào thắng lợi cuối cùng của dân tộc. Lời dặn trở thành kim chỉ nam để Đảng lãnh đạo toàn dân vượt qua những năm tháng gian khổ nhất (1969 - 1975), đi đến đại thắng.

Di chúc của Bác là lời hiệu triệu và sức mạnh động viên tinh thần to lớn đối với toàn quân, toàn dân. Những câu “nhất định...”, “đó là điều chắc chắn” mang sức mạnh tinh thần cực lớn. Chúng giúp nhân dân, chiến sĩ thêm kiên định trên mọi mặt trận. Di chúc của Bác trở thành tài sản tinh thần vô giá trong suốt cuộc kháng chiến chống Mỹ và cả thời kỳ hòa bình sau này.

Di chúc của Hồ Chí Minh chứa đựng giá trị cốt lõi tư tưởng về độc lập dân tộc gắn liền với thống nhất đất nước. Lời dặn không chỉ mang tính chính trị - quân sự mà còn là một khẳng định xuyên suốt tư tưởng của Bác: một đất nước độc lập phải là một đất nước thống nhất. Tự do cho toàn dân chỉ có ý nghĩa khi đất nước không còn bị chia cắt.

Từng câu, từng chữ trong Di chúc của Người như lời thề son sắt, truyền cảm hứng cho hàng triệu chiến sĩ nơi chiến trường, cổ vũ hậu phương lớn miền Bắc tiếp tục chi viện cho miền Nam ruột thịt. Những chiến sĩ vượt Trường Sơn mang theo di chúc của Bác như mang theo ánh sáng niềm tin. Những người mẹ, người chị miền quê nghèo vẫn tiếp tục dệt áo, gói bánh, gửi tình yêu thương vào từng gói hàng tiếp tế cho tiền tuyến - như một cách thực hiện điều Bác dặn.

anh-2-1745969985.jpg

Đoàn xe tăng lao qua cổng chính, tiến vào sân Dinh Độc Lập sáng 30/4. Đại đội trưởng Bùi Quang Thận ra khỏi xe 843, lấy lá cờ trên xe của mình treo lên cột cờ trên nóc Dinh Độc Lập lúc 11h30. Ảnh: Tư liệu

Chiến thắng mang tên Người - hiện thân tình cảm của nhân dân với Bác

Ngày 30 tháng 4 năm 1975 - một ngày thiêng liêng và huy hoàng trong lịch sử dân tộc. Khi những đoàn xe tăng quân Giải phóng tiến vào trung tâm Sài Gòn, khi lá cờ của Mặt trận dân tộc Giải phóng miền Nam tung bay trên nóc Dinh Độc Lập, không chỉ là thời khắc khép lại cuộc chiến tranh trường kỳ chống Mỹ, mà còn là khoảnh khắc trọn vẹn nhất của khát vọng thống nhất, một khát vọng đã được Chủ tịch Hồ Chí Minh ấp ủ và hun đúc suốt cả cuộc đời.

Trong niềm vui vỡ òa của ngày đại thắng ấy, từ chiến trường đến thành thị, từ hậu phương đến tiền tuyến, ở mọi miền Tổ quốc - tên Bác Hồ vang lên trong niềm xúc động và thiêng liêng. Nhiều người đã khóc khi cất lên lời hát: “Như có Bác Hồ trong ngày vui đại thắng…”. Với hàng triệu người dân Việt Nam, Bác Hồ thực sự đang hiện diện - bằng tình thương, bằng ánh mắt, bằng bóng dáng thiêng liêng trong từng niềm vui đoàn tụ, trong từng cánh tay giơ cao hô vang: “Bác Hồ muôn năm!”.

Khi những người con miền Nam tay trong tay với đồng bào miền Bắc sau bao năm xa cách, hình ảnh Bác Hồ hiện về trong nụ cười rưng rưng của người mẹ già có con vừa trở về từ chiến trường, trong tiếng khóc nghẹn ngào của người vợ trẻ vừa tìm được di ảnh người chồng hy sinh. Bác ở đó - trong tấm hình treo trang trọng giữa bàn thờ của biết bao gia đình liệt sĩ. Bác ở đó - trên ngực áo của những người chiến sĩ trở về, mỗi người mang một tấm ảnh nhỏ in hình Bác bên ngôi sao vàng năm cánh.

Tại Sài Gòn, trong những ngày đầu giải phóng, nhiều người dân mang theo ảnh Bác ra đường, giơ cao trên đầu như một cách thể hiện lòng biết ơn và tình yêu vô hạn. Họ tin rằng chính Người đã dắt dân tộc đến ngày hôm nay. Có bà cụ lão thành 80 tuổi ôm ảnh Bác vào ngực, miệng run run: “Bác ơi! Miền Nam của Bác đã được giải phóng rồi!”. Có những em bé chưa từng một lần được nghe Bác nói, nhưng vẫn nghiêng đầu chào khi đi qua tấm ảnh Bác được treo giữa trụ sở Ủy ban Quân quản thành phố.

Trong các đơn vị quân Giải phóng, khi thành phố Sài Gòn được tiếp quản trong trật tự và hòa bình, nhiều chiến sĩ đã viết vào nhật ký: “Bác ơi, con đã vào đến Dinh Độc Lập!”, “Bác ơi, con đã nhìn thấy biển!”. Những dòng chữ ấy giản dị mà xúc động, cho thấy sự gắn bó máu thịt giữa Người với mỗi chiến sĩ. Họ không coi Bác chỉ là lãnh tụ, mà là người ông, người cha, người thầy vĩ đại - hiện diện trong từng bước chân hành quân, trong từng giờ phút chiến thắng.

Cũng trong thời khắc thiêng liêng ấy, bài hát “Như có Bác Hồ trong ngày vui đại thắng” của nhạc sĩ Phạm Tuyên đã vang lên trên làn sóng Đài Tiếng nói Việt Nam, lập tức lan tỏa từ Hà Nội, Huế đến tận Sài Gòn, Cà Mau. Bài hát không chỉ được phổ biến nhanh chóng mà còn đi vào trái tim nhân dân như một lời tri ân giản dị mà sâu sắc nhất. Lời ca ấy không chỉ là âm nhạc, mà là tuyên ngôn cảm xúc của cả dân tộc, nơi mọi niềm vui đều có bóng dáng Bác Hồ.

Sự hiện hữu của Bác Hồ trong ngày vui thống nhất không chỉ nằm ở biểu tượng hay hình ảnh, mà ở chính giá trị tinh thần Người để lại. Đó là sự đoàn kết toàn dân, là khát vọng hòa bình, là quyết tâm “không có gì quý hơn độc lập tự do”. Bác đã về với thế giới người hiền từ năm 1969, nhưng trong trái tim dân tộc Việt Nam, Người chưa bao giờ rời xa. Trong mỗi lá cờ phấp phới, mỗi tiếng kèn chiến thắng, mỗi ánh mắt hướng về tương lai, đều có một phần tâm hồn của Bác.

Sự kiện 30/4 đã trở thành biểu tượng của lòng trung thành tuyệt đối với Bác, là minh chứng cho tinh thần “sống, chiến đấu, lao động và học tập theo gương Bác Hồ vĩ đại”.

Thấm nhuần tư tưởng của Bác - động lực cho sự nghiệp đổi mới hôm nay

Chiến thắng 30/4 là đỉnh cao của chủ nghĩa yêu nước, của tư tưởng độc lập dân tộc gắn liền với chủ nghĩa xã hội mà Bác Hồ đã kiên trì theo đuổi. Nhưng di chúc của Bác không dừng lại ở thống nhất đất nước. Người còn nhấn mạnh đến nhiệm vụ xây dựng lại đất nước, chăm lo đời sống nhân dân, chống giặc nội xâm, bài trừ tham ô, lãng phí.

50 năm sau đại thắng, đất nước ta đã có nhiều thay đổi. Kinh tế tăng trưởng mạnh mẽ, vị thế quốc tế được nâng cao, đời sống nhân dân từng bước được cải thiện. Nhưng để xứng đáng với công lao của Bác, chúng ta không được phép chủ quan, thỏa mãn. Nhiệm vụ hiện nay là phát triển nhanh và bền vững, xây dựng nền văn hóa Việt Nam tiên tiến, đậm đà bản sắc dân tộc - như Bác từng căn dặn: “Văn hóa soi đường cho quốc dân đi”.

Bác luôn nhấn mạnh vai trò của thanh niên - rường cột của nước nhà. Vì thế, trong sự nghiệp công nghiệp hóa, hiện đại hóa, hội nhập quốc tế hôm nay, việc bồi dưỡng lý tưởng sống, giáo dục lịch sử dân tộc, truyền thống cách mạng cho thế hệ trẻ là yêu cầu cấp thiết. Bài học từ tinh thần 30/4 và đạo lý Bác Hồ dạy: “Không có gì quý hơn độc lập tự do” vẫn mãi là ngọn lửa không bao giờ tắt.

50 năm nhìn lại chiến thắng 30/4/1975, chúng ta càng thấm thía giá trị của độc lập, của thống nhất và càng thêm kính yêu Chủ tịch Hồ Chí Minh – người đã đặt nền móng tư tưởng và chiến lược cho mọi thắng lợi vĩ đại của cách mạng Việt Nam. Dẫu Bác đã đi xa, nhưng tư tưởng, đạo đức, phong cách của Người vẫn là tài sản vô giá của toàn Đảng, toàn dân và toàn quân ta.

Trong niềm vui kỷ niệm nửa thế kỷ đại thắng, mỗi người Việt Nam - từ già đến trẻ - hãy cùng nhau tưởng nhớ Bác bằng việc sống xứng đáng, lao động sáng tạo, đoàn kết, giữ gìn chủ quyền lãnh thổ và phát triển đất nước giàu mạnh.